окончить
•
verb, perfective | |||||
| |||||
| imperfective: оканчивать | |||||
| Future | |||||
| я | окончу •![]() |
мы | окончим •![]() | ||
| ты | окончишь •![]() |
вы | окончите •![]() | ||
| он/она/оно | окончит •![]() |
они | окончат •![]() | ||
| past tense | |||||
| он | окончил •![]() | ||||
| она | окончила •![]() | ||||
| оно | окончило •![]() | ||||
| они | окончили •![]() | ||||
| imperative | |||||
| ты | окончи •![]() | ||||
| вы | окончите •![]() | ||||
| verbal adverb | |||||
| verbal adverb | окончив •![]() | ||||
| participle | |||||
| past active | окончивший •![]() | ||||
| past passive | оконченный •![]() окончен • ![]() |
||||
